Monday, August 24, 2015

Trường Trưng Vương Saigon. Đàm Giang





Trường Trưng-Vương

Bảo-Tàng Lịch-Sử Việt-Nam, Đền Hùng-Vương


Đàm-Giang biên soạn

 Mở cuốn album hình cũ ngày xửa ngày xưa, bắt gặp tấm hình cũ chụp trước đền Hùng Vương nằm trong Vườn bách thảo, lại nhớ đến ngôi trường Trưng Vương và những kỷ niệm thân thương. Các nữ sinh Trưng Vương mấy ai mà không tìm cách đi thăm vườn Bách Thảo và Sở thú ở bên kia đường của trường Trưng Vương yêu quý của chúng ta! Có phải không các bạn Trưng Vương?
Trong bài viết ngắn này, Đàm Giang xin chia xẻ một chút sưu tầm và hiểu biết về trường Trưng Vương cùng lịch sử của bên kia đường Nguyễn Bỉnh Khiêm là Thảo cầm viên và Sở thú,  nơi có Bảo tàng viện lịch sử Việt Nam cùng Đền thờ Vua Hùng. Đàm Giang cũng xin cảm ơn tác giả những đoản văn tài liệu thu thập tại các trang nhà trên internet đã được ghi chép lại trong bài. 



                      Cổng trường Trưng Vương trước 1975 (*)            


    Trường Trưng Vương năm 2006

Lịch sử trường Trưng Vương.

Tài liệu không nhiều, trường Nữ Trung học Trưng Vương Sài Gòn, số 3A, Nguyễn Bỉnh Khiêm, Q1,  Saigon là một trường trung học công lập dành cho nữ học sinh vào những năm trước 1975.
Trường Trưng Vương Sài Gòn là tiếp thân của ngôi trường Trưng Vương Hà Nội. Sau Hiệp định Genève 1954, một số giáo sư, giáo viên, và học sinh rời Hà Nội di cư vào nam, và từ đó trường Trưng Vương Saigon được thiết lập. Ba năm đầu tiên vì chưa có trường riêng nên trường Trưng Vương Saigon đã phải học nhờ trường nữ Trung học Gia Long nằm trên đuờng Legrand de la Liraye (sau đổi tên thành đường Phan Thanh Giản), với những lớp học buổi chiều.  Đến năm 1957, trường Trưng Vương rời về số 3A đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1. Địa điểm này nguyên trước là bệnh viện của Quân đội Pháp mang tên Quân y viện Coste, gần Thảo cầm viên/Sở Thú Sài Gòn và trường trung học Võ Trường Toản Sài Gòn. Trường có các lớp cấp trung học gồm 7 năm từ đệ Thất đến đệ Nhất.Từ sau năm 1975 cho đến nay, khi chính thể Việt Nam Cộng hòa chấm dứt thì trường bị biến thành Trường Phổ thông Trưng Vương cấp III cho cả nam lẫn nữ học sinh.
Trường Trưng Vương nằm trên con đường  mang tên Nguyễn Bỉnh Khiêm. Vậy chúng mình có nhớ ông Nguyễn Bỉnh Khiêm không?
Ông Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491-1585) tên húy Nguyễn Văn Đạt, tên hiệu Bạch Vân cư sĩ, là một nhà giáo đạo đức, có tài làm thơ văn trong thời kỳ Nam-Bắc triều (Lê-Mạc phân tranh), ông phò nhà Mạc, làm quan dưới triều Mạc, ông lại có tài tiên tri, đuợc phong tước là Trình Quốc Công, dân chúng quen gọi ông là ông Trạng Trình. Người đời coi ông là nhà tiên tri số một trong lịch sử Việt Nam và những sấm ký lưu truyền được cho là do ông viết đã được biết như Sấm Trạng Trình. Đạo Cao Đài sau này phong ông làm thánh và suy tôn ông là Thanh Sơn đạo sĩ hay Thanh Sơn Chơn nhơn. Trong bức họa vẽ Tam Thánh ký hòa ước lưu thờ tại Toà Thánh Tây Ninh thì ông là một trong ba Thánh: Victor Hugo, Tôn Dật Tiên, và Thanh Sơn đạo sĩ. Bản sao chép bức họa này hiện được trưng và thờ tại tất cả các trung tâm Đạo Cao Đài.

 Vườn Bách Thảo và Sở Thú Saigon
Vườn Bách Thảo và Sở Thú Saigon (Saigon Zoo and Botanical Garden) tọa lạc trên một vùng đất rộng hàng chục mẫu, mặt tiền là đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, một cạnh là đường Hồng Thập Tự (Nguyễn thị Minh Khai bây giờ), và mặt sau chạy dọc theo rạch Thị Nghè. Sở Thú thời Pháp thuộc gọi là Jardin Botanique (vườn bách thảo), sang thời Cộng Hòa đổi ra tên Việt, gọi là Thảo Cầm Viên (cây cối và chim muông). Tên Việt thông dụng là Sở thú, nôm na thì chỉ nói tới thú vật, mà không nhắc đến cây cối, bông hoa. Tuy nhiên tên Sở Thú thông dụng nhất, vì phần đông khách vào Sở Thú là để xem thú nhiều hơn là xem cây cối.
Sau khi vào qua cổng chính nằm trên đường Nguyễn Bỉnh Khiêm, ta thấy ngay trước mặt một con đường tráng nhựa rất rộng xe hơi có thể chạy được hai chiều, phần chính giữa hai đường có những bồn hoa đủ màu. Ngay đầu con đường nầy, bên tay phải là Đền Thờ Quốc Tổ (đền thờ vua Hùng), bên trái là Viện Bảo Tàng Saigon. Con đường nầy chạy dài, thẳng tắp độ 200 mét thì hết, đụng vào con đường chạy dọc theo rạch Thị Nghè. Con đường cắt ngang, nếu ta rẽ về bên tay phải, sẽ dẫn ta vào khu trung tâm của Sở Thú, nơi có chuồng khỉ, hầm gấu, chuồng chim, két, và, đặc biệt nhất, là một hồ sen rất lớn, ở giữa có nhà thủy tạ hình bát giác có cầu gỗ từ trong bờ đưa ra. Rời khu vực hồ sen ta sẽ đến khu chuồng cọp, sư tử và dã nhân. Sau đó bọc vòng trở lại bờ sông thì có chuồng voi và nai. Từ bờ sông gần chuồng voi có một cây cầu lớn dẫn qua khu Thị Nghè.  Ngoài các loại thú, Thảo Cầm Viên cũng có trồng nhiều kỳ hoa, cây lạ, và có cả một khu nhà kiếng cho các loại phong lan. 

Lịch sử Vườn Bách Thảo và Sở Thú. 

Ngày 23 tháng 3 năm 1864, Đề đốc De La Grandière ký nghị định cho phép xây dựng Vườn Bách Thảo tại Saigon. Ngay sau đó, ông Louis Adolphe Germain, một thú y sĩ của quân đội Pháp, được giao nhiệm vụ mở mang 12 ha vùng đất hoang ở phía đông bắc rạch Thị Nghè để làm nơi nuôi thú và ươm cây. Một năm sau, tháng 3 năm sau 1865, ông Germain đã xây dựng được một số chuồng trại. Ngày 28 tháng 3 năm 1865, ông J.B. Louis Pierre, người phụ trách chăm sóc thực vật của Vườn Bách Thảo Calcutta (Ấn độ), được vời sang Saigon làm giám đốc.
Ông J.B. Louis Pierre tại chức giám đốc Vườn Bách Thảo và Sở Thú Saigon từ năm 1865 đến năm 1877 thì trở về Pháp. Để tưởng nhớ và ghi công ông, năm 1933, Hội đồng khoa học Pháp đã cho xây dựng một cột bia bằng đá hoa cương có ghi lại một câu nói của ông, đặt phía sau khu vườn kiểng. Vào năm 1994, nhân dịp kỷ niệm 130 năm thành lập Thảo Cầm Viên Sài Gòn, cột bia đã được mang đặt ngay trên trục đường chính trong Thảo Cầm Viên, giữa Bảo tàng lịch sử Việt Nam và Đền thờ Vua Hùng Vương. Lần này, cột bia có gắn thêm bên trên một bức tượng bán thân bằng đá hoa cương màu hồng, tạc hình ông.
Cuối năm 1865, Vườn Bách Thảo đã được nới rộng đến 20 ha. Sang năm 1924, khuôn viên sáp nhập thêm bên bờ bắc rạch Thị Nghè 13 ha nữa; một cây cầu đúc được bắc qua rạch để nối liền hai khu vực hoàn thành năm 1927. Và cũng trong năm đó, nhờ sự vận động của một viên chức Pháp tại Nhật, chính phủ Nhật đã cung cấp cho Vườn Bách Thảo khoảng 900 giống cây lạ.

Viện Bảo Tàng Lịch sử Việt Nam tại Saigon nằm ngay bên phía tay trái khi bước vào cổng chính của Sở Thú. Thời Pháp thuộc Viện Bảo Tàng mang tên Pháp là Musée Blanchard de la Brosse. Trong thời Cộng Hòa, cố học giả Vương Hồng Sển giữ chức Giám Đốc viện Bảo tàng lịch sử Việt Nam từ năm 1948 đến 1964.
 Viện Bảo Tàng Lịch sử Việt Nam là một toà nhà lớn, dài, xây trên một nền cao. Bên trong chia làm nhiều phòng, mỗi phòng dành riêng cho một giai đoạn lịch sử hay một nền văn minh ở Việt Nam, chứa các cổ vật của nước ta và các quốc gia trong vùng như Chiêm Thành, Phù Nam, Chân Lạp. Đây cũng là nơi có phòng trưng bày các cổ vật của nền văn minh Óc Eo, một nền văn hóa cổ ở Nam bộ. Óc Eo là tên một địa danh nằm phía nam tỉnh An Giang, thuộc đồng bằng sông Cửu Long.



Viện bảo tàng lịch sử Việt Nam
  



Đền thờ Vua Hùng

Đền thờ Vua Hùng (còn được gọi là Đền Hùng vương hay Đền Hùng, trước đây còn có tên  Đền Quốc tổ Hùng Vương), là một trong những nơi thờ vua Hùng Vương lâu đời tại Saigon.

Năm 1926, nhà cầm quyền Pháp cho xây dựng cạnh cổng chính trong khu vực Vườn Bách Thảo Saigon, đối diện với Viện Bảo tàng Blanchard de la Bross (nay là Bảo tàng Lịch sử Việt Nam), một ngôi đền mang tên Đền Kỷ niệm (Temple de Souvenir), để tưởng niệm những người Việt tử trận vì đi lính cho Pháp trong Thế chiến thứ nhất.
Sau năm 1954, đền được đổi tên là Đền Quốc Tổ Hùng Vương, và thờ thêm một số nhân vật khác. Sau năm 1975, đền đổi tên là Đền Hùng Vương.
Đền thờ Hùng Vương này có lối kiến trúc gần giống như các đền ở Huế, với bộ mái chồng, thêm một hàng hiên phía trước, và ba tầng mái cong. Các hình họa trang trí có hình rồng và phượng theo thể cung đình. Các bậc đá lên xuống các cửa, hai bên đều có đôi rồng chầu.
Trong đền, trên các bao lơn xung quanh, có chạm khắc các hình: hạc, lân, qui, phượng, tô đắp tinh xảo và sơn màu đỏ. Các lỗ thông gió xung quanh cũng được chạm khắc. Đền được chống đỡ bằng 12 cây gỗ mật màu đen bóng, đường kính khoảng 50 phân, tượng trưng cho thập nhị chi: tý, sửu, dần, mẹo, thìn, tỵ, ngọ... Tất cả đều theo mang phong cách nghệ thuật thời nhà Nguyễn. Ngày mùng 10 tháng 3 âm lịch hàng năm, nơi đây đều có tổ chức lễ giỗ các vua Hùng.

Bên phải Đền Hùng Vương, có đặt một tượng voi đồng lớn với nét chạm khắc rất mỹ thuật, tiêu biểu cho nền thủ công của vương quốc Thái Lan. Voi được đặt trên bệ cao. Bốn mặt bệ, có gắn bốn biển đồng lớn hình chữ nhật. Cả bốn biển đều có khắc dòng chữ lưu niệm giống như nhau, bằng bốn thứ tiếng: Việt, Thái, Anh, Pháp. Bản tiếng Việt đại để ghi là vua Thái Lan : Đức hoàng đế Paramindr Maha Prajadhipok, đã tặng để làm kỷ niệm trong việc Ngài ngự qua bên nước Indochine lần đầu tại Saigon ngày 14 tháng 4, 1930.(Tượng voi ghi năm 1930, tuy nhiên, mãi đến ngày 20 tháng 10, năm 1935, tượng voi mới được vận chuyển từ Bangkok vào đến bến Nhà Rồng).

 Tượng voi đền Vua Hùng (*)  

                                                       Tượng J.B. Louis Pierre (*)     
                     
Thấm thoắt thế mà chúng ta đã rời mái trường Trưng Vương thân thiết xấp xỉ cũng đã cả nửa thế kỷ. Từ những ngày son trẻ ríu rít bạn hữu, rồi xa rời mái trường với kỳ vọng tương lai, nay chúng ta đều đã  có con cháu cùng những nếp nhăn yêu kiều không thể tránh được, nhưng tâm hồn chúng ta dường như vẫn còn son trẻ khi nhớ lại những ngày xưa thân ái còn ghi lại trong tâm khảm.

Đàm Giang
(*): hình thu thập trên internet
Tài liệu thu thập trên nhiều trang Wikipedia

Saturday, August 22, 2015

Du Lịch Italy. Vatican. Đại Giáo Đường Thánh Peter. SVĐG




Du Lịch Italy.
Thành phố Vatican. Thánh Đường St. Peter
Sóng Việt Đàm Giang
(tiếp theo)

Như đã viết ở phần 1, sau khi rời phòng nhà nguyện Sistine thì chúng ta đi xuống cầu thang để ra khỏi bảo tàng Vatican và bước sang quảng trường St. Peter và vào thăm Đại Thánh đường St. Peter.
Quảng trường Thánh Peter (Piazza San Pietro)



Ngay trước mặt Đại giáo đường thánh Peter từ ngoài xa nhìn vào là quảng trường thánh Peter (San Pietro) hình bầu dục. Đây là công trình kiến trúc của Bernini.  Gian Lorenzo Bernini thiết kế quảng trường St Peter, dưới thời Giáo hoàng Alexander VII (1655 -1667) theo hình bầu dục, với 284 cột đỉnh Doric cao 16m bằng đá cẩm thạch sắp bốn dẫy bao quanh quảng trường hình bán nguyệt. Phía trên có tổng cộng 140 bức tượng thánh cao hơn 3m cùng nhiều giáo hoàng đội mũ giáo hoàng. Trong số 140 tượng này, những phụ tá của Bernini, như Lazzaro Morelli và Giovanni Maria de Rossi đã hoàn thành 90 bức. Năm 1702, giáo hoàng Clemens XI quyết định đưa thêm 50 bức tượng. Nổi lên ở giữa là huy hiệu khổng lồ của Alexander VII Chigi (1655-67).
Ngay chính giữa công trường hình bầu dục này là một tấm bia tháp vuông và nhọn (obelisk). Bia tháp này nguyên thủy do Pharaoh Nencores dựng lên vào cỡ 1935 trước Công nguyên tại Heliopolis, được chuyển đặt tại Alexandria cỡ 30 năm trước CN. Tấm bia tháp cao 25 m, nặng 327 tấn này sau đó đuợc Hoàng đế La Mã Caligula chuyển đến La-mã (Rome) để trang trí cho quảng trường bên cạnh hoàng cung tại đồi Vatican (Vatican Hill).
Năm 1586, Giáo hoàng Sixtus V ra lệnh chuyển tấm bia tháp đó về quảng trường thánh Peter.  Phải mất 900 người, 140 ngựa và 44 trục kéo cùng thừng để chuyển tháp đá này trên đường rày đến quảng trường St. Peter. Tháp đá này đuợc đặt lên một giá có sư tử đồng ở bốn góc cao 10m, và trên đỉnh có mang một chữ thập. Chiều cao tổng cộng của bia tháp cỡ 41m. Từ trên không nhìn xuống, công trường trông giống một bánh xe cực lớn.
Hai bên của toà tháp là hai bồn nước giống nhau, một do Carlo Maderno dựng vào năm 1613 ở phía bắc, và một do Bernini sao chép lại ở bên kia cột tháp. Bồn phun nước chảy xuống ba tầng chậu rất đẹp.
Từ quảng trường hình bầu dục này, chúng ta đi vào một quảng trường nhỏ hơn có hai bên là hai hành lang dài 120m dẫn đến nhà thờ.
Diện tích công trường thánh Peter rất lớn, có thể chứa khoảng 500,000 người và là nơi toà thánh Vatican dùng để cử hành các hoạt động lớn của tôn giáo.

Nếu đến thăm công trường vào ngày thứ Tư thì có dịp được thấy Đức Giáo Hoàng làm lễ và ban ơn cho con chiên. Nhưng cũng vì là buổi sáng có Đức Giáo Hoàng nên không đuợc phép vào thăm nhà thờ, và nếu muốn thăm bên trong đại giáo đường thánh Peter (St Peter’s Basilica) thì phải trở lại ngày khác.



Đại Giáo đường Thánh Peter (Basilica di San Pietro)
Đại Thánh đường (ĐTĐ) St. Peter là nhà thờ mang kiến trúc của cuối thời kỳ phục hưng nằm tại thành phố Vatican. Có thể nói Đại giáo đường thánh Peter là nhà thờ Thiên chúa giáo tráng lệ nhất thế giới, trải dài từ đông sang tây dài 187 m, từ nam sang bắc rộng 218 m, cao 137 m.  Nhà thờ tiêu biểu với kiểu kiến trúc cột to mái vòm cổ điển, có khoảng không gian lớn nhất trong các nhà thờ Thiên chúa giáo trên thế giới, có thể chứa hơn 60,000 người với diện tích hơn 20,000 m2.
Trong truyền thống Công giáo, đây là nơi chôn cất Thánh Peters và nhà thờ mang tên vị Thánh. Thánh Peter là một trong mười hai tông đồ của Chúa Giêsu và theo truyền thống, vị Thánh này sẽ là Đức Giám mục đầu tiên của thành Rome và tiếp đó là Đức Giáo Hoàng đầu tiên.
 Nền móng của nhà thờ hiện nay được xây dựng từ nhà thờ Constantinian cũ, được Julius II mướn Donato Bramante cho khởi công bắt đầu vào ngày 18 tháng 4 năm 1506 ; Michelangelo tiếp tục công trình xây cất vào năm 1546 với đồ án riêng của ông; khi Michelangelo qua đời năm 1564, vòm chính nhà thờ vẫn chưa hoàn tất;  25 năm sau và với nhiều thay đổi nhà vòm mới đuợc xong qua đảm trách của Porta và Fontana, và sau cùng cũng đuợc hoàn tất và khánh thành vào ngày 18 tháng 11 năm 1626, mất hơn 100 năm sau ngày khởi công.
 ĐGĐ St. Peters không hẳn là một nhà thờ vì nó không phải là chỗ của một Giám Mục mà là một nhà thờ Giáo Hoàng.
Công trình Nhà thờ Thánh Peter kỷ niệm việc Thánh Peter được Chúa Jesus phong làm tông đồ chính. Vì Rome là thủ đô của đế chế La Mã, hai tông đồ Peter và Paul đã tới thành phố này để truyền đạo trong thiên niên kỷ đầu tiên. Khi những người Thiên chúa giáo bị hành hình vì đức tin của họ, thì tông đồ Peter bị bắt và đưa tới đấu trường La Mã rồi hành hình trên cây thánh giá vào năm 67. Thi hài của ông được chôn cất trong một ngôi mộ nhỏ có mái che ở sườn đồi Vatican.
Gần 300 năm sau, vào năm 324 Constantine, vị đế vương theo đạo Thiên chúa đầu tiên của thành Rome cho dựng một nhà thờ xây lên tại nơi đuợc xem là nơi đặt mộ của Thánh Peter. Hơn một ngàn năm sau  (1452) thì nhà thờ suy tàn quá độ . Năm 1547 ĐGH Paul III cho Michelangelo đảm trách dự án xây cất lại. Từ dó cho đến dầu thế kỷ 20, Vatican không thể đưa ra được bằng chứng gì là thánh Peter được chôn cất bên dưới nhà thờ. Tới năm 1939, các công nhân tu sửa khu hầm bên dưới nhà thờ St Peter, nơi mai táng truyền thống của các giáo hoàng, đã phát hiện ra một ngôi mộ La Mã cổ. Sau nhiều tháng đào bới, những người khai quật đã tìm đến một khu vực những ngôi mộ cổ hơn, gần khu vực bên dưới án thờ. Ngay dưới án thờ, người ta tìm thấy một khu vực chôn cất lớn và một bức tường sơn đỏ. Trong một hốc tường là xương của một người đàn ông. Năm 1968, Giáo hoàng Paul VI tuyên bố đây chính là xương cốt của Thánh Peter.

Một chút chi tiết hơn thì cho đến năm 1506, nhà thờ St Peter, nhà thờ chính ở Vatican vẫn còn rất nhỏ và đơn giản. Dựa theo những công trình đã có của các hoàng đế và sultan, Giáo hoàng Julius II quyết định tạo cho nhà thờ xưa cũ một mái vòm. Ông thuê kiến trúc sư Donato Bramante làm việc này.  Nhưng cả Bramante lẫn giáo hoàng Julius II đều qua đời trước khi công trình được hoàn thành. Năm 1546, một nghệ sĩ trẻ từ Florence có tên Michelangelo được chỉ định toàn quyền việc tiếp tục xây nhà thờ St Peter.
Michelangelo đã thiết kế lên một mái vòm so với công trình Pantheon gần đó  thì đường kính  nhỏ hơn Pantheon, nhưng cao hơn nhiều. Làm gần như hoàn toàn bằng đá nặng, công trình vòm có đường kính 42 m và chiều cao 138 m. Để đỡ được một mái vòm khổng lồ như thế, các thợ xây phải đặt 3 vòng sắt bên trong lớp đá của mái vòng và rồi các kỹ sư của Vatican phải thêm vài vòng đỡ khác nữa.

    Cupola . Small cupola                                            Holy Door
                     
Ngoài  nhà thờ đứng ở hành lang thềm cửa trước (Portico) thì chúng ta thấy có 5 cánh cửa vào nhà thờ. Cánh cửa Holy Door (The Porta Santa), cánh cửa cuối cùng ở bên phải của lối vào, được Đức Giáo Hoàng mở cứ mỗi 25 năm một lần bằng cách dùng một búa bằng bạc gõ vào gạch (những viên gạch xây Holy Door có trưng bày trong một phòng ở bảo tàng Vatican). Lần chót cửa được mở là năm 2000, vậy là đến năm 2025 cánh cửa Holy Door mới lại được mở lại.


Ngay ở phía cổng vào bên tay phải căn phòng nguyện đầu tiên trưng bức tượng The Pieta (1498-1499) một tuyệt tác bằng đá cẩm thạch của Michelangelo. Tượng được bảo vệ trong lớp kính chống đạn dày cỡ 5cm. Tuyệt tác Pieta cho thấy Đức Mẹ đang nhỏ lệ khóc ôm giữ thân của con trai trong lòng và trong vòng tay sau khi Chúa đã bị đóng đinh vào Thập-tự-giá.  Đây là một trong những tác phẩm nổi tiếng đã hoàn tất toàn hảo của Michelangelo khi ông chỉ mới 24 tuổi  (1498) và cho thấy khuynh hướng nặng phần tôn giáo và buồn bã tự nhiên của Michelangelo. Đây là bức tượng duy nhất có chữ ký của ông nằm trên một băng đặt ngang ngực của Mary với hÀng chữ: MICHAEL AGEKUS BONAROTUS FLORENTFACIEBAT, và một chữ M trong tay phải của Mary.


Phía sâu trong thánh đường, ở phía trên cao bức tường của chính điện có một vầng sáng hình bầu dục. Bên dưới vầng sáng là Ngai của thánh Peter, bốn chân ghế nạm ngà voi được đỡ bởi bức tượng của hai nhà thần học người Hy Lạp và hai nhà thần học người La Mã. Phía trên lưng ghế có trang trí hình hai tiểu thiên sứ, trong tay cầm chiếc chìa khoá mở cửa vào nước Chúa và chiếc mũ ba tầng của Giáo hoàng. Đây là chiếc mũ Giáo hoàng đội khi lên ngôi. Ba tầng tượng trưng cho thần quyền, quyền lập pháp và quyền tư pháp của Giáo hoàng. 

    Mặt sau Holy Door                                        Ngai của Thánh Peter

Trên đỉnh bức tường trong nhà vòm có nhiều bức tranh và cửa sổ kính có khảm màu sắc rất tươi sáng. Bốn bức tường trong đại điện có nhiều tượng điêu khắc bằng đá cẩm thạch và bích họa lớn cùng nhiều tác phẩm trong thời kỳ văn hoá Phục hưng của Italy như Quiaoto, Michelangelo, Bernini v.v...
Ngay phía trước ngai của thánh Peter là một cái giường vua (canopy/baldacchino) bằng đồng của Bernini cao 29 m (50ft) làm mái che trang hoàng bàn thờ của Đức Giáo Hoàng. Bốn cột đồng xoắn chạm trổ hình cành lá laurel, olive vàng, và nhiều con ong. Phía dưới canopy là mộ của thánh Peter (nhưng cốt để ở nơi khác). Bên phải là tượng của thánh Peter, những ngón chân bên bàn chân phải của thánh đã bị mòn do khách thập phương sờ tay vào.


Ở dưới một cái vòm có cột trụ chống đỡ là lối đi xuống hang Vatican, dưới đó có rất nhiều quan tài của các hoàng đế và giáo hoàng.
Từ thánh đường bước qua cửa ra ngoài, phía bên trái ở sau hành lang cột dài 120m và phía ngoài vòng cung là dinh Apostopic, nơi Đức Giáo Hoàng cư ngụ. Nhìn lên tầng chót của dinh ngay góc bên phải chúng ta thấy nhiều cửa sổ. Cái cửa sổ thứ hai là phòng đọc sách/nghiên cứu của ĐGH và là cửa sổ mang tên “Window on the World”; nơi đây ĐGH chào đón và ban phép lành cho con chiên vào mỗi trưa Chủ Nhật.

    Window of the World                                                         Lằn ranh giới Vatican và Rome

Qua hai lần thăm viếng Rome (2007 và 2012) thời gian chỉ cho phép chúng tôi thăm viếng và chụp hình được như thế. Rời  Bảo tàng Vatican và quảng trường St. Peter, chúng ta sẽ tiếp tục đi thăm thành phố Rome.

Sóng Việt Đàm Giang

Wednesday, August 19, 2015

Du lich Vuong Quoc Bi. Hinh NguyenTo


Vương Quốc Bỉ (Belgium) là một nước vùng Tây Âu (Western Europe), có biên giới với Hà Lan ở phía Bắc, Luxembourg ở đông nam, Pháp ở tây, nam và biển Bắc. Thủ đô là Brusselles

Giới thiệu Một Nguyên Tố.


Atomium nằm cạnh sân vận động vua Baudouin tại Công viên Heysel. 

Atomium là một công trình được xây dựng cho Hội chợ quốc tế tại Bỉ Expo58 (1958), có chiều 102m, do hai kỹ sư André Waterkeyn (1917-2005) và Michel/Jean Polak thiết kế.  Atomium có hình dạng các khối hình quả cầu  bằng thép không rỉ sét (inox) kết cấu toàn diện giống như một nguyên tố đã được khuyếch đại lên 165 tỉ lần. Atomium rỗng ở trong, mỗi quả cầu có đường kính 18 m, các quả cầu ở xung quanh kết nối với mặt cầu ở trung tâm bằng các đường ống hình trụ đường kính 3m, trong có cầu thang, thang máy cuốn. Năm quả cầu có phòng trưng bày triển lãm. Các cửa sổ ở phòng ăn trong quả cầu trên đỉnh cho phép nhìn bao quát toàn cảnh nước Bỉ. Thật là một tòa nhà kỳ lạ!

 Và đặc biệt  hơn nữa là theo luật chủ quyền của Belgium -SABAM (Belgian Copyright Company)- hình chụp Atomium cá nhân do du khách chụp chỉ được cho phép trưng trên những trang nhà không có quảng cáo. Và chủ quyền này có hiệu lực cho đến ngày 1 tháng 01, năm 2076, 70 năm sau kỷ niệm ngày André Waterkeyn qua đời.

Hai tấm hình đính kèm theo đúng luật chủ quyền của Vương quốc Bỉ, chỉ đăng trên blog cá nhân Jsong.

SVĐG