Saturday, April 3, 2010

Thơ Sóng Việt: Ngỡ

Ngỡ

Bên quán Ngỡ một mình trong chiều vắng,
Ngày đông về u ám chĩu sầu vương.
Tôi vẫn đợi vẫn chờ em ghé quán,
Niềm mong manh hy vọng chẳng hao gầy.

Tôi yêu em như ngày đông đợi nắng,
Một vòng tay không níu được cánh chim.
Khi vắng xa quay quắt ngày trông đợi,
Đêm dội về day dứt nỗi nhớ thương.

Tôi nhớ em như ngày thu đổ lá
Gió chiều về không cấm được tương tư
Trong nắng sớm sương mai nếm từng giọt
Hoa cúc vàng phô sắc thoảng mùi hương

Tên em gọi dường quen như chiều tím,
Gần biết bao sao chợt thấy thật xa.
Bên quán Ngỡ giữa mùa đông lạnh giá,
Chén trà thơm, hơi ấm…, vẫn dành riêng cho em.

Sóng Việt
07 December 2009

No comments:

Post a Comment