Thursday, December 3, 2020

Thơ Đỗ Phủ. Đăng Cao. Song Nghiên phỏng dịch.

 Lên Cao 1

 

Trời cao gió mạnh ào ào

Tiếng con vượn hú kêu gào thảm thương

Cát trắng trời ấm tinh sương

Chim kia nho nhỏ theo phương trở về.

 

Rừng cây xa tắp không bờ

Hiu hiu gió thổi vật vờ lá xanh

Dòng sông ngàn dặm long lanh

Im lìm trong nắng mong manh vô thường.

 

Làm người khách lẻ qua đường

Trăm năm bệnh não trơ xương còm gầy

Một mình cao bục nơi đây

Nhọc nhằn buồn khổ dắt dây tháng ngày.

 

Khí trời trên tóc nhuốm đầy

Thân già ốm yếu ngừng say một bầu

Rượu đục nay chẳng còn cầu

Buồn cho một kiếp nỗi sầu vẫn vương.

 Song Nghiên ĐG

Lên Cao 2

Gió táp trên cao vượn hú sầu

Trời thanh cát trắng lượn chim âu

Ngàn cây lá rụng lao xao vọng

Biền biệt sông xuôi nước chảy đâu

Đất khách đau lòng vương cảnh cũ

Thân già ốm yếu ngóng trên lầu

Long đong tóc bạc màu sương nhuộm

Rượu đục ngưng cho bớt bệnh cầu.

 

Song Nghiên ĐG

December 03, 2020.

Phỏng dịch theo bài Ðăng Cao của Ðỗ Phủ.

Phiên âm Hán - Việt:

Đăng cao

Phong cấp, thiên cao, viên khiếu ai,

Chử thanh, sa bạch, điểu phi hồi.

Vô biên lạc diệp tiêu tiêu hạ,

Bất tận trường giang cổn cổn lai.

Vạn lý bi thu thường tác khách,

Bách niên đa bệnh độc đăng đài.

Gian nan khổ hận phồn sương mấn,

Lạo đảo tân đình trọc tửu bôi.

 

Đỗ Phủ (712-770)

Nguyên tác:

登高

風急天高猿嘯哀,

渚清沙白鳥飛回。

無邊落葉蕭蕭下,

不盡長江滾滾來。

萬里悲秋常作客,

百年多病獨登臺。

艱難苦恨繁霜鬢,

潦倒新停濁酒杯。

 

Lên cao

Gió thổi, trời cao, tiếng vượn kêu rầu rĩ,

Bến nước trong, làn cát trắng, chim bay liệng vòng.

Ngàn cây bát ngát lá rụng xào xạc,

Dòng sông dằng dặc, nước cuồn cuộn trôi.

Muôn dặm thu buồn, xót thân thường nơi đất khách,

Suốt đời quặt quẹo, một mình lên ngắm trên đài.

Gian khổ uất hận, mái tóc thêm ngả màu sương,

Lận đận vì mang nhiều bệnh mới phải ngừng chén rượu đục.

 

(bản dịch nghĩa trên Wikipedia)

No comments:

Post a Comment