Nếu Mà Xóa Được
Nỗi Buồn
Em
là tờ lịch xoay vần
Lúc
ẩn lúc hiện trong tầm với tay
Em
là hy vọng ban ngày
Làm
ta mòn mỏi nhìn mây nhìn trời
Em
là tình cảm chứa chan
Là
giòng suối mãi lan man chảy cùng
Xuyên
ngàn ngõ ngách vẫy vùng
Là
sông ra biển chập chùng thơ ngây
Thả
vui buồn chuỗi ngắn dài
Là
sóng vờn cát chạy hoài không ngưng
Em
là nỗi nhớ khôn cùng
Theo
ta dai dẳng, bốn mùa vây quanh
Nếu
mà xóa được nỗi buồn
Giờ
này ta đã quên nguồn cội đau
Nếu
mà trút được gánh sầu
Nhờ
giòng sông cuốn trốn mầu thời gian
Hẳn
ta đã thoát gian nan
Lưới
tình hết vướng thênh thang cõi trần
Chẳng
còn đứng mãi tần ngần
Mặc
cho bụi nhớ tích dần lên cao
Sóng
Việt Đàm Giang
No comments:
Post a Comment