Trăng xưa
Trăng đã gọi ta ngày nào năm đó
Cuộc du hành thơ mộng chỉ một lần
Trong ánh sáng mơ hồ soi lấp lánh
Đôi mắt ai đầy ắp chất ân cần
Những giây phút nồng nàn người trong cuộc
Suốt đêm dài tri kỷ chuyện trần gian
Đã lưu lại một chuyện tình cổ tích
Dư âm xưa còn vang vọng không tan.
Sóng Việt
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment