Ngày tàn nghiêng nắng chiều sang
Gió vờn hiu hắt ngỡ ngàng tình mơ
Oanh vàng thấp thoáng vườn thơ
Có ai ngơ ngác ngóng chờ bên sông
Lung linh sóng nước mênh mông
An nhiên chẳng đủ ấm lòng đơn côi...
Nhớ ai nhớ quá đi thôi!
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment