Thursday, January 22, 2009

Thơ MONTYA

Sao Anh?

Sao anh nỡ lòng nào
Không một lời nói trước,
Thản nhiên ánh mắt chào,
Như hai người xa lạ?

Sao anh nỡ cố tình,
Vùi dập trái tim nồng.
Háo hức đón hơi nóng,
Hóa tro tàn lạnh băng.

Ngỡ ngàng dồn dập đến,
Ngẩn ngơ tự hỏi lòng
Ánh mắt đam mê thế,
Nay như đá hàn đông?

Nhớ anh nói với em,
Mắt em cười tươi sáng,
Miệng như hồng đào tiên,
Ríu rít như oanh yến.

Nhớ khi anh kề bên,
Tung tăng em hồn nhiên,
Đón chào sương mai ngọt,
Nắng bình minh ngoài thềm.

Nhớ mình thường xuống phố,
Cà-phê đen anh tìm,
Chia từng ngụm thơm ngát,
Không ngọt vẫn chung tình....

Thư này không gửi anh.
Để khi nào hết buồn,
Em cuốn lên gửi gió,
Nhờ mây xóa tên anh.

Montya
Một mùa Đông

No comments: