Wednesday, October 22, 2008

Thơ Montya

Nếu những lời em nói

Nếu những lời em nói
Thoát ra từ con tim cô đơn
vọng đến anh nơi miền đất lạnh
với đầy cảm xúc
đầy ân tình
đã làm anh bối rối không quen...

Nếu những lời nói /
em
làm ấm hồn anh
mang anh vào cõi say
thì sao anh không nhận
cho em hiểu
cho em vui?

Phải rồi
anh không quen
vì em, người con gái lạ
ở một phương trời xa tắp
thốt những lời ngộ nghĩnh...

Phương trời nơi đó, anh
như đaị bàng dương cánh
mà sao anh vẫn ít lời
mà sao anh vẫn nói quanh?

Em muốn cho anh hơi thở
Ủ hơi nóng yêu thương...
Phương trời anh đang sống
có lạnh lắm không anh?

Nếu những lời em nói...nếu....

anh có nghe không... anh...?

montya

Quên ?!

Sao người lại nỡ trách mau quên?
Ngày đó say mê tặng ước nguyền
Ríu rít tung tăng như cánh bướm
Rù rì âu yếm tựa chim uyên....

Ngờ đâu gió chuyển..., cầu mong vớt
Tê tái sông lay..., chẳng nối duyên
Vũ bão năm xưa, thời đã dứt
Sao người lại nỡ trách mau quên?

*

Chốn xưa mình gặp

Tình cờ trở lại
chốn xưa.
Sững nhìn thang máy
vụt đưa qua đầu
Em chợt nhớ lại
ngày nào
Cầu thang máy ấy
mắt trao đầy tình
Vòng tay ôm trọn thân hình
Con tim chung nhịp
chúng mình hôn nhau
Lên cao lên mãi lên cao
Như mình bay bổng
bước vào cõi mây
Tiếng cười khúc khích còn đây
Mắt nhìn say đắm
ngất ngây không rời...

Ước gì hai đứa còn nhau
Để mình sống lại cái thời đam mê .

1 comment:

locbac said...

Những bài thơ thật hay như thế này mà chưa có ai comment cả, chắc là chị SV không chịu phổ biến blog này rộng rải đến bạn bè, hy vọng trong tương lai sẽ có nhiều lời tán thưởng hơn.