Những Thân Cây ("Die Bäume")
Câu chuyện cực
ngắn của Franz Kafka
Sóng Việt Đàm
Giang
Chuyện Die Bäume là một trong
18 truyện ngắn của tập Trầm Tư Mặc Tưởng (Contemplation / Meditation / Betrachtung) phát hành năm 1913 do Franz Kafka viết trong khoảng thời
gian1904-1912. Bản Đức ngữ chép lại từ trang nhà Kafka Project (*), phần Anh và
Việt ngữ do người viết dịch.
Die Bäume
Denn wir
sind wie Baumstämme im Schnee. Scheinbar liegen sie glatt auf, und mit kleinem
Anstoß sollte man sie wegschieben können. Nein, das kann man nicht, denn sie
sind fest mit dem Boden verbunden. Aber sieh, sogar das ist nur scheinbar.
The trees. Because we are like tree trunks in the snow. They seem to lie flat, and you should be able to push them away with a little push. No, you can't because they are firmly attached to the floor. But look, even that is only apparent.(Google dịch).
The
trees
For we are
like tree logs in the snow. In appearance they lie smoothly and a little push
should be enough to shift them away. No, this can't be done, for they are
firmly connected to the ground. But look ahead, even that it is merely a matter
of appearance.
Những
Thân Cây
Dường như
thể chúng ta là những khúc thân cây trong tuyết. Bề ngoài, chúng nằm trơn
láng và một cái đẩy nhẹ cũng đủ để làm chúng di chuyển. Không, không thể
làm thế đuợc, vì chúng đã kết hợp chặt chẽ vào đất. Nhưng, trông đây, ngay cả
như thế cũng chỉ là sự kiện bề ngoài.
Những thân
cây
Chúng ta như những
thân cây
Trong tuyết nằm trơ trơn láng
Dường như một cái đẩy nhẹ
Cũng đủ làm chúng chuyển di
Không, không thể nào làm thế
Vì chúng đã kết hợp chặt
Với đất đã tự lâu rồi.
Nhưng này, hãy cứ nhìn đi
Có chăng cũng chỉ bề ngoài.
Trong tuyết nằm trơ trơn láng
Dường như một cái đẩy nhẹ
Cũng đủ làm chúng chuyển di
Không, không thể nào làm thế
Vì chúng đã kết hợp chặt
Với đất đã tự lâu rồi.
Nhưng này, hãy cứ nhìn đi
Có chăng cũng chỉ bề ngoài.
Trong bản chuyện cực ngắn gồm chỉ bốn câu,
Kafka đã so sánh người với những khúc thân cây. Nhìn bề ngoài thì dường như một
cái đẩy nhẹ chúng cũng có thể di chuyển được, nhưng không làm thế đuợc vì
chúng đã gắn chặt vào lòng đất rồi. Nhưng nhìn như thế cũng chỉ là bề ngoài mà
thôi.
Trong câu đầu tiên,
tác giả đã dùng đại danh từ, số nhiều, ngôi thứ nhất (chúng ta) để so
sánh với thân cây. Nhưng sang câu thứ hai thì sự chuyển tiếp từ chúng ta
đã bắt sang nói về thân cây, và khi nói về thân cây thì tác giả đã chuyển từ
ngôi thứ nhất sang ngôi thứ ba: thay vì nói chúng ta (ngôi thứ nhất) đẩy thân
cây, thì tác giả viết thân cây có thể di chuyển khi bị đẩy nhẹ. Sự chuyển đổi
ngôi thứ cho thấy tác giả muốn nói về thân cây mà không phải về chúng ta (nhưng
ẩn dụ vẫn chính là chúng ta). Sau khi đã chuyển sự chú ý sang những thân cây,
sự phát triển ý nghĩ về những thân cây đi vào lý luận: không, không làm thế
được, vì cây đã gắn chặt đã gắn bó lâu đời với lòng đất, làm sao mà di chuyển
chúng được.
Thân cây cũng như con người đã gắn bó với một mảnh đất, với quê cha
đất tổ từ đời nọ sang đời kia, từ thế hệ nọ sang thế hệ kia, lòng tin, tín
ngưỡng, tôn giáo, ngôn ngữ đã thấm nhập sâu xa thì làm sao mà di chuyển chúng
đi được. Nhưng (lại nhưng nữa) câu chót tác giả cho một kết luận đặt nhân loại
vào một vị trí không có gì chắc chắn cả, mà chỉ là hiện tưởng (bề ngoài) thôi.
Trên thực tế, hiện tưởng cho rằng con người không thay đổi được, nhưng với
những dồn đẩy, áp bức cùng với một số điều kiện nào đó, con người có thể thay
đổi rất nhiều.
Đọc chuyện của Franz Kafka là đương đầu với
thử thách. Tìm mở được một cánh cửa sẽ dẫn đến những cánh cửa tiếp của một mê
lộ chằng chịt.
Có thể nói Kafka là một nhà văn hoang
tưởng. Những chuyện kể của ông mang những tư tưởng kỳ lạ, phi lý. Và Kafka
không hề giải thích những phi lý mang lên, ông để cho người đọc lay hoay tìm
hiểu, xoay trở giải thích, biện luận nhiều hướng.
Trong câu chuyện cực
ngắn trên đây của Kafka, người đọc có cảm tưởng là Kafka đã nói đến chính cá
nhân ông, so sánh con người với thân cây, nói về sự di chuyển có thể xẩy ra với
thân cây, tự cho không thể xẩy ra như thế, rồi lại cho rằng không thể nói
chuyện thay đổi không xẩy ra được, vì đó chỉ hiện tưởng (appearance).
Kafka từ lúc còn rất trẻ đã sống và lớn lên
trong một một môi trường phức tạp, cùng hoàn cảnh nhiều ngang trái. Là người
Tiệp, gốc Do Thái, theo học và thấm nhuần văn hoá Đức, Kafka dường như cảm thấy
bị bóp nghẹt không lối thoát và không thể theo một lối đi nhất định. Sự ngang
trái mâu thuẫn trong gia đình, sự kiềm chế trong liên hệ tình cảm, sự bó tay
trong môi trường làm việc đã tạo ông thành một con người với lối suy nghĩ khác
thường, viết nên những tư tưởng khác lạ, với bản năng vượt ngoài quy ước của xã
hội đương thời.
Thế giới của Kafka
trong câu chuyện ngắn Những Thân Cây là câu chuyện hiện tưởng trong một mảnh
đất cô lập với những tạo dựng dăng mắc, với diễn tiến phát triển bản thể và
thân phận con người trong thế giới hiện hữu.
Chủ nghĩa Hiện sinh đã được bàng bạc trong
nhiều tác phẩm của Kafka, nhưng đề tài thuyết Hiện sinh không được bàn đến
trong bài viết ngắn này.
Sóng Việt Đàm Giang
(August 12 2011)
(August 12 2011)
June 02 2020
No comments:
Post a Comment