Friday, July 28, 2023

Thơ. Bò Vải Trên Giây Kẽm. Song Nghiên.

 THƠ SONG NGHIÊN VÀ THƠ HỌA.

BÒ VẢI TRÊN GIÂY KẼM 


BÒ VẢI TRÊN DÂY KẼM

Khen cho ai đó tạo bò tài

Thích thú nhìn xem quả hổng sai

Này nhé hai chân tay áo thõng

Ô kìa nhị kẹp vểnh đôi tai

Mình thì jacket làm lưng thẳng

Đầu nối áo thun sợi thép cài

Chút hứng cô nương xà lại hỏi

Bò ơi! Dạo mát hãy cùng vai.

20 July 2023.

Song Nghiên

****

THƠ HỌA

TẠO DÁNG VUI CHƠI

Sắp xếp vui chơi, nghĩ cũng tài

Con bò tạo dáng chẳng hề sai

Áo buông thòng xuống, xuôi hai cẳng

Kẹp dựng đứng lên, vểnh cặp tai

Thẳng giữa thân hình dây kẽm xỏ

Cao trên thủ cấp mảnh thun cài

Nhiều khi cảm hứng mơ hồ…chợt

Một thoáng quên mình đã nhập vai.

Lý Đức Quỳnh

22/07/2023

**

TƯỞNG NHƯ THẬT 

Nghĩ lại ai kia thật quá tài,

Bò treo dây kẽm giống không sai.

Áo choàng tay xuống thành chân thú,

Hai cánh kề bên hệt dáng tai.

Gió lắc đơ quay dường bước thẳng,

Nắng gieo kẹp chiếu tưởng hoa cài.

Nàng mơ quê nghĩ thương cười thích,

Nhớ lại ngày xưa đã sát vai.

HỒ NGUYỄN

 (22-7-2023)

** 

ĐẮP TƯỢNG CÁT

Cát trắng vo viên đắp thật tài 

Khen ai khéo tạc chẳng hề sai

Dáng hình tiên nữ xinh đôi mắt

Khuôn mặt thiên thần đẹp khóe tai

Thùy mỵ phô bày màu lược giắt

Đoan trang tỏa nét sắc trâm cài

Dã tràng một kiếp chung con sóng

Điêu khắc nhà mình được sánh vai

Trần văn Hạng

**

 Quả Có Tài

Nhìn lại ngắm qua quả có tài

 Ai kia khéo nghĩ có chi sai

Từ xa vạm vỡ hình chân thú

Gần đến trắng sừng áo xếp tai

Gió thổi đong đưa thân lay động

Bước đi vẫy vấy kẹp ghiêm cài

Trò chơi tưởng tượng này vui thích

Già trẻ nông thôn góp ý vai …

Yên Hà

23/7/23

**

PHỤC ….!

Phải phục cho ai có biệt tài

Phơi bò dây kẽm thấy không sai

Cái đầu uy dũng rành con thú

Đôi kẹp oai nghi giống cặp tai

Jacket  che thân như chiếc lược

Hai tay  thụng đất tựa chân cài

Người đi ngang đó đều mê mẩn

Xem riết… nghiêng mình đến mỏi vai !

Paris, 27/07/2023

TRỊNH CƠ





Wednesday, July 19, 2023

HaNoiPho.PhanVu B

 Chương 4.

15.
Sân ga Hàng Cỏ.
Tuổi mười tám trong hàng quân,
Năm khởi chiến.
Thề ra đi
Không trở về khi giặc chưa yên!
Cô gái  Nội trong đám đông đưa tiễn
Gửi chàng trai một bó hoa,
Và một nụ hôn.

Đoàn tàu chở đoàn quân về phía Nam
Vào trận đánh
Chở theo dãy phố,
Chở những con đường,
Chở nguyên  Nội nhớ,
Những bó hoa và cả vết môi hôn...

Khi khai trận
Anh lính trẻ bỗng bàng hoàng,
Thật bất ngờ khi súng nổ.
Và bỡ ngỡ,
Như đầu đời vừa nhận nụ hôn...

16.
Em ơi!  Nội - phố.
Ta còn em chiếc xe hoa
Qua hàng liễu rủ
Cánh tay trần trên gác cao
Mở cửa.
Mùa xuân trong khung
Đường phố dài
Chi chít chồi sinh
Màu ước vọng in hình xanh nõn lá
Giò phong lan.
Điệp vàng rực rỡ.
Những gót son dập dìu đại lộ
Bờ môi ai đậm đỏ bích đào?

Ta còn em tiếng trống tan trường.
Màu thanh thiên lẫn trong liễu rủ
Đêm hoa đăng tà áo nhung huyết dụ.
Đất nghìn năm còn mãi dáng kiêu sa.
Phường cũ lưu danh người đẹp lụa.
Bậc thềm nào in dấu hài hoa?
17.
Ta còn em đường lượn mái cong
Ngôi chùa cổ.
Năm tháng buồn xô lệch ngói âm dương.
Ai đó ngồi bên gốc đại,
Chợt quên ai kia bên đường đứng đợi.
Cuộc đời, có lẽ nào,
Là một thoáng bâng quơ...

Ta còn em những cuộc tình
Như một bài thơ.
Những nỗi đau gặm mòn phận số.
Nhật ký sang trang
Ghi thêm nỗi khổ...

18.
Ta còn em đống kim ngân
Đổ đầy Hàng Mă.
Ngựa, xe, võng, lọng,
Những hình nhân nuối tiếc vàng son.
Khi phố phường là miền loạn gió
Làm sao tìm được mớ tro than...?

19.
Ta còn em nóc phố
Lô xô,
Màu ngói cũ
Ngôi nhà còn tiếng khóc oa oa.
Con đường đá lát bao niên kỷ?
Qua sông nhớ Mẹ tuổi già...

Chương V
20.
Em ơi!  Nội phố!
Ta còn em mảnh đại bác
Ghim trên thành cũ.
Một thời thịnh,
Một thời suy,
Hưng vong lẽ thường.
Người qua đó,
Hững hờ bài học sử...

Ta còn em dãy bia đá
Nhân hình hội tụ.
Rêu phong gìn giữ nét tài hoa.
Ly rượu đầy xin rót cúng Cha.
Nghìn lạy cúi đầu thương đất Tổ.
Bến nước nào đă neo thuyền ngự?
Đám mây nào in bóng rồng bay...?
21.
Ta còn em tháng Chạp,
Những hàng cây óng ả sợi hồng
Tháng Chạp,
Trên giường trải chiếu hoa
Tháng Chạp,
Mùi hương dài theo phố.
Một tháng Chạp
Mẹ
Nửa đêm thức
Hóa vàng...

Chương VI
22.
Em ơi!  Nội phố!
Ta còn em năm cửa ô
Năm cửa gió
Cơn bão thường niên qua đó
Ba mươi sáu phố,
Bao nhiêu mảnh vỡ?
Ta còn em một màu xanh thời gian.
Một màu xám hư vô,
Chợt nhòe,
Chợt hiện.
Chợt lung linh ngọn nến,
Chợt mong manh
Một dáng,
Một hình,
Nhợt nhạt vàng son,
Đậm đầy cay đắng...

23.
Ta còn em những ngõ cụt bất ngờ,
Ô cửa ngẩn ngơ,
Ngôi nhà không người ở,
Khung trời của nỗi buồn
Vô cớ...
Người nghệ sĩ lang thang
Hoài,
Trên phố,
Bơ vơ
Không nhớ nổi con đường.
Tha hương ngay trước cổng nhà Mẹ Cha...

24.
Ta còn em những giọt sương,
Nhòe nhòe bóng điện.
Mặt nước Hồ Gươm,
Một đêm trở lạnh.
Tháp Rùa ngả bóng lung linh.
Cánh nhạn chao nghiêng,
Chiều cuối
Người ra đi mang theo buốt giá,
Áo choàng không ấm thân gầy, 
Cầm bằng như cánh chim bay... 
Chương VII
25.
Em ơi!  Nội phố!
Ta còn em cây bàng
Mồ côi mùa đông.
Ta còn em nóc phố
Mồ côi mùa đông.
Ta còn em mảnh trăng
Mồ côi mùa đông...

 










 











 

 

HaNoiPho. PhanVu A

 NỘI PHỐ
                                 Phan Vũ 1972.

Chương I
1.
Em ơi!  Nội phố!
Ta còn em mùi hoàng lan,
Còn em hoa sữa.
Tiếng giày gọi đường khuya,
Thang gác cọt kẹt thời gian,
Thân gỗ...
Ta còn em màu xanh thật đêm,
Ngôi sao lẻ
Xào xạc chùm cây gió.
Chiếc lá lạc vào căn xép nhỏ,
Lá thư quên địa chỉ.
Quay về...

2.
Ta còn em một gốc cây,
Một cột đèn,
Ai đó chờ ai?
Tóc cắt ngang xoa xõa bờ vai...
Ta còn em một ngã ba
Vội vã,
Chiếc khăn quàng tím đỏ
Thoáng qua.
Khuôn mặt chưa quen
Bỗng xôn xao nỗi khổ...
Mỗi góc phố
Một trang tình sử...

3.
Ta còn em con đường vắng
Rì rào cơn mưa nhỏ.
Trên vòm cao
Đổ xuống chuông hồi.
Nhà thờ Cửa Bắc,
Tan chiều lễ
Kinh cầu còn mãi ngân nga...

4.
Ta còn em đôi mắt buồn
Dõi cánh chim xa.
Tháng năm dừng lại
Một ngôi nhà.
Ngã Trương Chi ôm ghita,
Từng đêm
Hóa đá...

Ta còn em chuyến tàu đêm
Về muộn
Qua cầu,
Một người nào lạc giữa sân ga...

 Chương II

5.
Em ơi!  Nội phố!
Ta còn em những hố sâu
Trước cửa,
Cơn mưa đầy,
Chiếc thuyền giấy lang thang
Không bến đỗ...

Ta còn em quả bóng lăn
Một mình trên sân cỏ.
Thằng bé thẫn thờ.
Tuổi thơ qua cuộc chơi
Vội vã...

Ta còn em cánh cửa sắt
Lâu ngày không mở.
Nhà ai?
Qua đó bâng khuâng
Nhớ tuổi học trò...

6.
Ta còn em giàn thiên lý,
Năm xưa
Thơm mùi hò hẹn
Cuộc tình đầu ngọt lịm.
Những nụ hôn xanh ngắt trên cành...
Ta còn em chuỗi cười vừa dứt,
Nắng chiều vàng ngọn cỏ
Vườn hoang
Ngày cũ vui tàn theo mùa hạ...
Ta còn em tiếng ghita
Bập bùng
Tự sự
Châm lửa điếu thuốc cuối cùng
Xập xòa
Kỷ niệm
Đêm kinh kỳ một thuở
Xanh lơ...

 7.

Ta còn em chiếc đồng hồ quả lắc
Già nua,
Đếm thời gian
Theo nhịp đong đưa.
Trước ngơ phố
Sót cây hoa gạo.
Buổi chợ chiều họp giữa kinh đô...

8.
Ta còn em những ngọn đèn mờ.
Trên nóc phố,
Mùa trăng không tỏ.
Tiếng rao đêm
Lạc giọng
Thờ ơ...
Ta còn em bảy nốt cù cưa,
Lão Mozart hàng xóm
Từng đêm quên ngủ.
Cô gái mặc áo đỏ Venise
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Những mảnh vỡ trên thềm
Beethoven và Sonate Ánh Trăng
Nốt nhạc thiên tài bay lả tả,
Một kiếp người,
Một phím đàn long...

9.
Ta còn em khuya phố,
Mênh mông,
Vùng sáng nhỏ.
Bà quán ê a chuyện nàng Kiều.
Rượu làng Vân lung linh men ngọt.
Mắt cô nàng lúng liếng đong đưa,
Những chàng trai say suốt cả mùa...
10.
Ta còn em tiếng hằng ngày
Vang âm đường phố.
Tia hồ quang chớp xanh.
Toa xe điện cuối ngày,
Người soát vé
Áo bành tô cũ nát...
Lanh canh! Lanh canh!
Tiếng chuông reo hay lời kêu khổ?
Bó gạo, mớ rau,
Mẹ về buổi chợ.
Lanh canh! Lanh canh!
Lá bánh, củ khoai,
Đàn con trên bến đợi
Cuối ngày...
Chương III
11.
Em ơi!  Nội phố!
Ta còn em con đê lộng gió,
Dòng sông chảy mang theo hình phố,
Cô gái dựa lưng bên gốc me già.
Ngọn đèn đường lặng thinh
Soi bờ đá...

Ta còn em một con tàu
Giã biệt bến sông.
Mảnh trăng vỡ
Tiễn người bỏ xứ.
Dãy phố buồn...
Nghìn năm mắt nhớ...

12.
Ta còn em ráng đỏ chiều hôm,
Đôi chim khuyên gọi nhau trong bụi cỏ.
Đôi guốc bỏ quên bên ghế đá.
Gã đầu trần đi ngược trời mưa...

Ta còn em con đường tên cũ
Cổ Ngư,
Cành phượng vĩ la đà.
Chiều phai nắng,
Bông hoa muộn in hình ngọn lửa...
Ta còn em chiếc lá rụng
Khởi đầu nguồn gió.
Lao xao con sóng biếc
Gió Tây Hồ.
Hoàng hôn xa đến tự bao giờ?
Những bước chân tìm nhau
Rất vội,
Tiếng thì thầm sớm hôm buổi tối,
Cuộc tình hờ bỗng chốc nghiêm trang...

13.
Em ơi!  Nội - phố...
Ta còn em con đê lộng gió.
Dòng sông chảy mang hình phố.
Cô gái dựa lưng bên gốc me già.

Ngọn đèn đường lặng thinh
Soi bờ đá...

Ta còn em mùa nước đổ
Sông Hồng mất tăm bãi Giữa,
Bè xuôi, không ghé bến
Con tàu nhổ neo về biển.
Hồi còi vọng
Như một tiếng than dài
- “Mùa này trăng vỡ trên sông”

Ta còn em hàng cây khô,
Buồn như dãy phố.
Người bỏ xứ
Quay nhìn lần cuối.
Hạt sương tan,
Nhoè nhoè đuôi mắt.

“Người đi! Ừ nhỉ! Người đi thực!”...
Lữ khách khẽ ngâm câu Tống biệt
Đành đoạn một lần dứt áo xanh...

14.
Em ơi!  Nội - phố...
Ta còn em một Hàng Đào.
Không bán đào.
Một Hàng Bạc.
Không còn thợ bạc.
Đường Trường Thi
Không chõng, không lều.
Không ông Nghè bái tổ vinh qui...

Ngày đi,
Một nỗi mang tên nhớ.
Ngày về phố cũ bỗng quên tên.
Quên bậc đá,
Quên mái hiên.
Quên cây táo trồng ngay trước cửa.
Thưở ấu thơ thoả thích leo trèo...

Ngày về,
Ra rả tiếng ve,
Võng trưa hè kẽo kẹt,
- “À ơi! tùng tùng trống đánh ngũ liên
Bước chân xuống thuyền
Nước mắt như mưa...”
Bài tập đọc
Quốc văn giáo khoa thư
Bà ru cháu ngủ...

Người về sững sờ bên cánh cửa,
Tiếng ru hời!
Gọi lại mảnh đời quên...









 

Tho PhanVu. Em Oi Ha Noi Pho. 1

 Bài thơ “Em ơi, Hà Nội phố” gồm 23 đoạn thơ. Mỗi đoạn thơ đều được trợ hứng bằng câu chủ chốt “Em ơi, Hà Nội phố”, trừ đoạn thơ thứ 13 và đoạn thơ thứ 20. Đoạn thơ thứ 13 được đặt tên “Riêng về một chuyến đi” phản ánh một không khí cách mạng: “Con tàu chở những người lính. Về phía Nam vào trận đánh. Chở theo những căn phố, những con đường/ Chở nguyên Hà Nội nhớ? Với những vết môi hôn”. Đoạn thơ thứ 20 được đặt tên “Riêng về một tháng Chạp” trình bày nỗi tang thương chiến tranh hủy diệt: “Tháng Chạp/ Đôi tân hôn chưa kịp nằm chiếu hoa/ Đã có tên/ Trong vòng hoa tưởng niệm/ Một tháng Chạp/ Trắng khăn sô/ Khói hương dài theo phố…”.

Nếu bài thơ “Em ơi, Hà Nội phố” chỉ do chính Phan Vũ đi đọc trọn vẹn 443 câu cho bạn bè thưởng thức giữa những cuộc tụ bạ nghiêng ngả thì có lẽ tính phổ biến của “Em ơi, Hà Nội phố” không được như hôm nay. Năm 1986, nhạc sĩ Phú Quang đã lẩy ra vài câu trong các đoạn thơ thứ 1, 2, 3, 7, 10, 20, 21 và 23 để phổ thành ca khúc “Em ơi, Hà Nội phố”. Phải thừa nhận, nhạc sĩ Phú Quang đã tinh tường chọn được những câu tiêu biểu nhất và có sự trau chuốt thêm để ca từ mềm mại theo giai điệu.

Ngoài những câu được đưa vào ca khúc “Em ơi, Hà Nội phố”, phần còn lại của 15 đoạn thơ kia như thế nào? Đoạn thơ thứ 8 cũng có giá trị như một bài thơ hoàn chỉnh: “Em ơi Hà Nội phố! Ta còn em khuya phố mênh mông/ Vùng sáng nhỏ/ Bà quán ê a chuyện nàng Kiều/ Rượu làng Vân lung linh men ngọt/ Mắt cô nàng lúng liếng đong đưa/ Ngơ ngẩn bao chàng trai Kẻ Chợ/ Cơn say quá dài thành một cơn mê”. Có không ít đoạn thơ trong “Em ơi, Hà Nội phố” la đà kể lể, nhưng thỉnh thoảnh bật lên những câu ấn tượng.

Đoạn thơ thứ 10 giàu chất điện ảnh: “Ta còn em một tên thật cũ Cổ Ngư/ Chiều phai nắng/ Cành phượng vĩ la đà/ Bông hoa muộn in hình ngọn lửa”. Đoạn thơ thứ 15 phác họa một bức tranh phong cảnh trầm mặc và run rẩy: “Ta còn em đường lượn mái cong/ Ngôi chùa cổ/ Năm tháng buồn/ Xô lệch ngói âm dương”.

Đoạn thơ thứ 18 nhận diện sự thay đổi trên mảnh đất ngàn năm văn hiến: “Ta còn em một Hàng Đào không bán đào/ Một Hàng Bạc không còn thợ bạc/ Đường Trường Thi không chõng không lều, không ông nghè bái tổ vinh qui”. Đặc biệt, đoạn thơ thứ 21 có hai câu thể hiện đầy đủ sự ngổn ngang và sự mất mát của Hà Nội cuối năm 1972: “Một mình giữa bóng chiều sa/ Tha hương ngay trước cửa nhà mẹ cha”.

Cũng với mạch nguồn cảm xúc “Em ơi, Hà Nội phố”, thi sĩ Phan Vũ có bài thơ “Ngày trở về” viết năm 1975: “Ngày trở về mưa hoài trên đại lộ/ Những bộ hành không nón không dù/ Một con đường chia thành trăm ngả/ Về ngả nào cũng lạc, cũng bơ vơ”. Năm 1990, thi sĩ Phan Vũ vào định cư tại Sài Gòn và không ngần ngại bày tỏ mơ ước viết cho đô thị sầm uất nhất phương Nam một bài thơ dài có sức lan tỏa tương đương “Em ơi, Hà Nội phố”


Em Oi HaNoi Pho PhanVu PhuQuang

 Hà Nội Phố!

Bản thân là người Hà Nội, ra đời ở Hà Nội, lâu lâu có ai nhắc đến Hà Nội thì kỷ niệm ngày còn nhỏ xíu lại trở về…
Tình cờ, nghe nhạc Phú Quang
và đọc thơ của Phan Vũ “Em ơi Hà Nội Phố “ …
Nhà thơ Phan Vũ (1926-2019) qua đời ngày 17 tháng 7, 2019.
Nhạc Sĩ Phú Quang (1949-2021) qua đời ngày 8 tháng 12, 2021.
Và đây là lời bản nhạc.

Em ơi Hà Nội Phố.
Ta còn em mùi hoàng lan
Ta còn em mùi hoa sữa
Ϲon đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm
Ta còn em câу bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấу
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em baу
Ϲhợt nhòa, chợt hiện
Ɲgười nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Ɓỗng thấу mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói xô nghiêng
Ɲao nao kỷ niệm
Ϲhiều Hồ Tâу lao xao hoài con sóng
Ϲhợt hoàng hôn về tự bao giờ
Ta còn em câу bàng mồ côi mùa đông
Ta còn em nóc phố mồ côi mùa đông
Mảnh trăng mồ côi mùa đông
Mùa đông năm ấу
Tiếng dương cầm trong căn nhà đổ
Tan lễ chiều sao còn vọng tiếng chuông ngân
Ta còn em một màu xanh thời gian
Từng chiều phai tóc em baу
Ϲhợt nhòa, chợt hiện
Ɲgười nghệ sĩ lang thang hoài trên phố
Ɓỗng thấу mình chẳng nhớ nổi một con đường
Ta còn em hàng phố cũ rêu phong
Và từng mái ngói son уêu
Ɲao nao kỷ niệm
Ϲhiều Hồ Tâу lao xao hoài con sóng...
Ϲhợt hoàng hôn về tự bao giờ....
Ɛm ơi Hà nội phố
ta còn em mùi hoàng lan
ta còn em mùi hoa sữa
con đường vắng rì rào cơn mưa nhỏ,
Ai đó chờ ai tóc xõa vai mềm.
**
Hình Phan Vũ. Nhà thơ, viết kịch, họa sĩ trường phái Trừu tượng.
Hình Nhạc sĩ Phú Quang.





Monday, July 17, 2023

Tho SVDG. GiaTuThu.TinhHoi.ChieuNho

 

Giã từ mùa Thu

Lời chia tay...

Lời chia tay cuối Thu

Vẳng tiếng buồn man mác...

Gặp nhau đầu mùa thu

Chẳng nói với nhau nhiều

Ánh mắt tràn thương yêu

Đủ sưởi ấm hồn nhau....

Gió Thu có ngày

Vũ bão qua cửa kính

Giật mình thức nửa đêm

Bàng hoàng trong mê thức

Đi tìm một bờ vai...

Gió Thu có ngày

Dịu ấm như giọng nói

Ân cần thoảng đâu đây

Che chở một tâm hồn

Tung tăng trải thơ ngây....

Ngọn gió Thu cuối mùa

Giã từ ...

mang theo

ngàn chiếc lá khô

rời bỏ cành trơ trụi

Để cây ngủ qua đông...

Chờ mùa xuân nắng

ngọn tình yêu ...nguồn sống

miên man chảy

miên man chảy...

Khoảnh khắc

như hạt cát

trong sa mạc...

như ngôi sao

trong vũ trụ

... còn mãi

...tình yêu


Sóng Việt ĐG



***

Tình Hỡi


Kìa người tình hỡi có nghe gió đêm về

Buồn man mác nhớ em nhớ ngày qua

Mái tóc rối bay, mắt sũng yêu muôn vàn

Tình đã trao thoáng như em còn đây.


Kìa người tình hỡi có hay biết đêm này

Mình tôi đứng nhớ em giấc mộng xuân

Nhớ lúc có nhau, nhớ những đêm trăng vàng

Cùng ước mong nắm tay chung niềm vui.


Một ngày đầy nắng bướm khoe sắc yêu kiều

Ngồi đây ngóng tiếng xưa giữa rừng hoang

Có suối nước reo, gió cũng vun hoa cười

Mình đã yêu đắm say quên ngày mai.


Buồn một chiều vắng dáng em đã xa rồi

Mình tôi nhấp, chén trà nóng đượm hương

Vẫn cứ ngỡ em tóc xõa ôi thiên thần

Tình đã trao có khi nào nhạt phai.


Sóng Việt Đàm Giang

***

Chiều Của Nhớ

 

Em xa rồi trong một chiều tháng sáu

Mưa hắt hiu sầu kéo nặng bài thơ

Ngẩn ngơ viết dăm hàng buồn man mác

Tìm dấu yêu giữa heo hút bơ vơ

 

Chưa qua mùa mà chim di đã hối

Đường em đi gió lộng ở đâu về

Ngày chưa hết sao trời đà che lối

Cơn mưa nhớ lại cuốn dốc gọi mê

 

Những vô tình và bao lần em dỗi

Theo thời gian nhanh vút đến quên ngày

Chiều hoang vu nay còn ai bắt lỗi

Đếm cơn nhớ không kể hết bàn tay.

 

Nhớ em hoài anh ngồi bên quán Nhớ

Ướp trà hương chan kỷ niệm yêu nhau

Nước trong lành là tình yêu anh đó

Đang chờ em mang nắng ngọt về mau

 

SVĐG