ROMANCE
Narciso
Yepes
Bản
nhạc Romance (Tình Ca) có lẽ là khúc đàn ghi ta nổi
tiếng nhất trên thế giới. Chỉ cần nghe qua những nốt
nhạc dạo đầu là ta có thể nhận ra ngay. Điều này lại
càng đúng hơn đối với những bạn nào mê đàn ghi ta,
bởi vì bất cứ ai từng học đàn đều đã luyện qua
bài này ít nhất một lần trong đời. Nhân liên hoan phim
Cannes và nhân 20 năm ngày giỗ của Narciso Yepes (1927-1997),
Góc vườn âm nhạc RFI được dịp nói về khúc nhạc chủ
đề của bộ phim Jeux Interdits.
Tuy
rất nổi tiếng, nhưng khúc đàn ghi ta Romance (Tình Ca)
của Tây Ban Nha lại khuyết danh tác giả, có nhiều
giả thuyết cho rằng bản nhạc đã ra đời sớm lắm là
từ thế kỷ XVI, muộn lắm là vào thế kỷ XIX. Theo nhiều
nguồn ghi chép khác nhau, các tác giả có thể là nhạc sĩ
Fernando Sor (giai điệu Melodia de Sor), Antonio Rubira (khúc
nhạc Estudio en Mi de Rubira), Francisco Tárrega hay là Matteo
Carcassi (tình ca Romanza) ……
Do
không có đủ bằng chứng xác nhận 100% ai là tác giả
đích thực, cho nên bài Romance luôn được ghi chú là một
khúc nhạc khuyết danh (romance anónimo).
Nhạc
sĩ Narciso Yepes là người đã giúp cho khúc đàn ghi ta
này đi vòng quanh trái đất khi soạn lại bản ghi âm
Romance làm nhạc nền cho bộ phim đề tựa Jeux Interdits
(Trò Chơi Cấm) của đạo diễn René Clément vào năm 1952.
Sinh
trưởng tại miền nam Tây Ban Nha (thành phố Murcia),
Narciso Yepes (1927-1997) xuất thân từ một gia đình nông
dân, nhờ có khiếu âm nhạc nên được cho đi học đàn
từ năm 13 tuổi tại nhạc viện thành phố Valencia. Thầy
của ông là nhạc sư Vicente Asencio, do theo trường phái
hàn lâm, nên thường hay quan niệm rằng : dương cầm và
vĩ cầm cao hơn đàn ghi ta một bậc, do người đánh piano
hay kéo violon có thể chơi đàn rất nhanh, và chơi liền
mạch trong các đoạn legato, không ngắt âm mà cũng chẳng
đứt nhịp.
Quan
niệm hơi bảo thủ ấy chính là động lực thôi thúc
Narciso Yepes tự rèn luyện cách chơi đàn ghi ta, liên tục
bấm dây dù có chảy máu đau buốt ở đầu ngón tay, khẩy
đàn vuốt nhịp cho tới mức thuần thục nhập tâm, mắt
không còn cần nhìn thấy nốt nhạc ghi trên giấy. Trong
thâm tâm, Narciso Yepes muốn chứng tỏ điều ngược lại
với những gì thầy đã dạy. Ông thành danh nhờ ghi âm
bản tuyệt tác Concerto de Aranjuez của nhạc sĩ Joaquin
Rodrigo vào năm 1947. Tuy mới có 20 tuổi đời, nhưng tài
nghệ biểu diễn của Narciso Yepes lên tới hàng tuyệt
hảo, trong cách biểu hiện cảm xúc tràn đầy, trong lối
nhấn cung đảo phách, lướt nhịp vuốt dây ……
Nhờ
vào thành công này mà Narciso Yepes được mời đi biểu
diễn khắp nơi. Tại thủ đô Paris, ông thành công trong
nhiều đêm liền trên sân khấu nhà hát Gaveau với phần
độc tấu với cây đàn ghi ta 10 dây, nhờ vậy mà ông
được mời hợp tác với đạo diễn René Clément. Thế
nhưng Narciso Yepes chưa phải là một tác giả thực thụ,
ông soạn lại khá nhiều giai điệu cổ điển sao cho hợp
với đàn ghi ta, trong đó có giai điệu quan trọng nhất
vẫn là khúc nhạc không lời khuyết danh tác giả mang tựa
đề Romance (ngoài ra còn có các giai điệu Sarabande &
Bourrée của Robert de Visée, Menuet của Jean-Philippe Rameau,
Pequeno Estudio của Napoléon Coste, khúc dân ca El Testament
d’Amelia theo cách viết lại của Miguel Llobet).
Vào
năm 1952, bộ phim Jeux Interdits đoạt một giải thưởng
lớn (Grand Prix Indépendant) tại liên hoan Cannes, lúc ấy
vẫn chưa có Cành cọ vàng, giải này chỉ được thành
lập vào năm 1955. Cũng nhờ phim này mà nữ diễn viên
Brigitte Fossey trở nên nổi tiếng và hầu như người Pháp
nào cũng đều nhận ra khuôn mặt bụ bẫm dễ thương của
cô bé tóc vàng trong bộ phim. Sau liên hoan Cannes, tác phẩm
của đạo diễn René Clément đoạt giải Sư tử vàng tại
liên hoan Venise, và giải Oscar của Mỹ dành cho phim nước
ngoài (1953), giải nhất của giới phê bình liên hoan Tokyo
và giải thưởng BAFTA của Anh Quốc …..
Tuy
bộ phim đoạt rất nhiều giải thưởng quốc tế, nhưng
giờ đây, ít ai còn nhớ chính xác nội dung tác phẩm
này, ngược lại khúc nhạc chủ đề Romance lại trở nên
cực kỳ nổi tiếng (giai điệu này từng được dùng làm
nhạc phim vào năm 1941 trong bộ phim Blood and Sand của đạo
diễn Rouben Mamoulian với Rita Hayworth và Tyrone Power trong
vai chính, tức là một thập niên trước phim Jeux
Interdits). Hầu hết các nghệ sĩ độc tấu ghi ta đều
từng ghi âm bài này
Ban
đầu là một khúc nhạc không lời, bản Romance sẽ được
đặt thêm lời từ cuối những năm 1950 trở đi.
Trong
tiếng Anh, bài có tựa là Forbidden Games từng
được nhiều nghệ sĩ ghi âm, trong đó có diva người Nam
Phi Miriam Makeba hay danh ca vùng Québec Ginette Reno.
Trong
tiếng Pháp bài Jeux Interdits có tới ít nhất là bốn
lời khác nhau.
Phiên
bản của Patrick Fiori (La Ballade des Jeux Interdits) qua
cách đặt lời của tác giả Ariane Quatrefages nói về Tuổi
thơ bị đánh mất.
Françoise
Hardy ghi âm một phiên bản khác đề tựa San Salvador
trong tiếng Pháp cộng thêm một phiên bản tiếng Đức là
Verbotene Spiele.
Vào
những năm 1970, tác giả Michel Jourdan viết cho Dalida bài
Ton Prénom dans Mon Cœur (Tim em thầm gọi tên anh) dựa
vào giai điệu Jeux Interdits, nhưng lời hoàn toàn khác.
Vào
năm 1977, tác giả Eddy Marnay lần đầu tiên hợp tác với
Mireille Mathieu, ông dựa vào giai điệu Romance để viết
thành bài Amour Défendu (Tình yêu bị cấm), bản nhạc
này sẽ có thêm một lời tiếng Đức hoàn toàn khác biệt
Walzer der Liebe (Điệu valse tình yêu).
Các
phiên bản phóng tác này đều khác nhau về mặt nội dung
cũng như ca từ ……
Còn
trong tiếng Việt, tác giả Phạm Duy đã từng gợi
hứng từ lời ca tiếng Pháp của bài Amour Défendu để
đặt lời Việt cho ca khúc Mối Tình Oan Khiên qua
phần trình bày của Ngọc Lan.
Trong
những năm gần đây, lời tiếng Pháp của Eddy Marnay cũng
đã truyền cảm hứng cho tác giả Nguyễn Đăng Hưng. Anh
chấp bút đặt thêm một lời Việt mới, phóng tác bài
Amour Défendu thành nhạc phẩm Tình Ngang Trái (qua
phần biểu diễn của ca sĩ Phi Thúy Hạnh).
Lối
chuyển ngữ của anh Nguyễn Đăng Hưng có phần khác biệt
với cách đặt lời của tác giả Sóng Việt Đàm Giang,
bản Romance trở thành Tình Anh từng được ca sĩ
Công Bình trình bày, trên tiếng đàn đệm của nghệ sĩ
Thanh Huy.
Cũng
vào khoảng năm 2005, tác giả Đình Nguyên gợi hứng từ
giai điệu Romance để phóng tác thành nhạc phẩm Khúc Hát
Đêm Mưa do nữ ca sĩ Quỳnh Lan trình bày.
**
Trong
vòng 40 năm từ lúc ông nổi tiếng trên khắp thế giới
nhờ bản Romance cho tới khi ông qua đời vào năm 1997 do
bệnh ung thư phổi, Narciso Yepes đã không ngừng lưu diễn
khắp nơi. Trong đời ông đã thực hiện nhiều bản ghi
âm quan trọng khác hầu phổ biến trường phái Tây Ban
Cầm hàn lâm (gồm các tác giả Manuel de Falla, Fernando Sor,
Isaac Albeniz …..), cũng như các tác giả tân thời hơn như
Maurice Ohana, Cristobal Hallfter, Xavier Montsalvatge ….. Bên
cạnh đó, ông còn soạn lại nhiều tác phẩm của Bach và
Vivaldi sao cho hợp với đàn ghi ta. Dù vậy, mỗi lần nhắc
tới Narciso Yepes, bài Romance vẫn luôn gắn liền với tên
tuổi của ông.
Số
lượng phiên bản ghi âm xưa cũng như nay cũng như khối
lượng các bản phóng tác trong nhiều ngôn ngữ kể cả
tiếng Pháp, tiếng Anh, tiếng Đức hay tiếng Việt cho
thấy là giai điệu Romance vẫn tiếp tục gieo nhiều cảm
hứng trong giới văn nghệ sĩ.
Trong
nguyên tác, bài Romance tuyệt đối không có lời ca nhưng
nhờ vào giai điệu sâu lắng da diết, trữ tình tha thiết
đã làm thổn thức hàng triệu con tim, chinh phục được
cảm tình của biết bao người hâm mộ. Việc đặt thêm
lời ca là một cách để tạo thêm nhiều câu chuyện lồng
vào những khung cảnh khác nhau. Dù được hát với ngôn
ngữ nào đi chăng nữa, giai điệu Romance theo cách soạn
nhạc của Narciso Yepes tạo nguồn cảm xúc nhớ nhung lưu
luyến : từ một khúc đàn khuyết danh kinh điển, bỗng
nhiên tuôn chảy kỷ niệm triền miên ……
Tuấn
Thảo
RFI
Bài viết lưu trữ làm tài liệu. Cảm ơn tác giả Tuấn Thảo và RFI
9/2023